HT THÍCH LIÊN PHƯƠNG
Chùa Văn Thù Phật Đỉnh
Núi Dinh, Tân Hoà, Tân Thành, BR-VT
Tel: 091 811 35 93
Email: thaybachvan@gmail.com

Chủ Nhật, 15 tháng 3, 2015

Tình muôn thuở

TÌNH MUÔN THUỞ

Giữa đêm dài mông lung, xa xăm mờ mịt, người tình cùng ta chưa từng cách trở. Tình đã đưa ta qua ngàn muôn khắp xứ, vạn nẻo đường trần. Trong cơn mưa miên man, tình cùng ta vui đùa theo từng cơn thác lũ. Sự quyến rũ từ thuở ban sơ con nước không bờ đã nhuộm thuần trong ta và linh hồn đã biến thành vị mặn. Không ai còn có thể vớt từng bụm nước giữa bể sâu mà chỉ rõ ra được từng chất nước của những nguồn sơ khởi.

            Niềm vui nào đã qua, khi sầu còn đọng lại hương sắc kéo dài đến bao giờ, ánh mắt đã nhận lầm màu hồng buổi sáng. Từng từng hoá dạng và vô ngôn như những điệu tài tử vừa vụt qua trên cánh sóng màn bạc. Tuy nhiên, người tình vẫn lấp lánh như ánh sáng giữa hồ xuân. Người đưa đôi mắt thăm thẳm xanh lơ như màu trời bích ngọc nhìn ta mà vỗ về phủ dụ, người không nói tiếng thứ tha, người không gọi hoàng hôn vào giờ ngọ. Trong tự điển của người không có chữ tội lỗi và vô minh. Cho đến lúc thâm cung vừa mở cửa, đôi cánh cửa của thời gian vụt thoát. Khái niệm duy nhất như khối băng hà loáng tan trong dòng biển lửa. Giữa sự tận diệt và sinh lên miệng, tiếng sẽ trôi rao những lời mới lạ. Còn lầm lẫn nào nữa không khi ngày mới đã lên, người tình xuất hiện? Biết nói sao cho tận cùng cung cách quý phái hồn nhiên lúc người bạn tình xuất lộ. Điệu chào đã reo ca như bản nhạc kỳ cổ của thiên thần.

Sau cơn mưa rừng già và không gian đều sáng sạch. Cái vắng lặng tối sơ và tối hậu gặp nhau đã xoá tan mọi đường nét của không không làm liền lạc những chân trời sư tử và cừu, mây và mống đều múa nhảy reo ca trên dòng sông nắng đẹp. Vườn hương sắc trong mọi biến dạng nhiệm màu, đồng như các ảnh tượng linh thiêng, người đã qua gặp người chưa đến, làm cuộc hôn phối thật phi thường, những gia nhân rộn ràng diện lên những điểm trang của thời tính chầu chực bên ngoài. Các thể nữ cùng lả lướt với xiêm y đồng màu như ánh sáng vì họ đến tận xứ của hư vô không mặt trời và không tên gọi.

            Những đêm tân hôn vô cùng kỳ đặc, bởi tân giai nhân không gặp đấng trượng phu mình trong tận đáy hồn sâu thằm mà trượng phu chính là đấng quân vương ở cùng nơi khắp chốn. Vì thế tất cả mọi dấu hiệu và hiện tượng đều thanh bình lộng lẫy. Người tình xuất hiện trong tất cả mọi hợp thể, chuyển động và phân ly. Quả thật ai hội diện được tình nhân là đạt đến muôn ngàn phúc lạc. Từ đó suối nguồn uyên nguyên mặc tình xuôi ngược, nhạc vàng muôn điệu sẵn tấu khúc hoà âm. Lòng cảm ta vô biên trên tất cả dòng sông yên tịnh nắng vàng reo vui, bạch hạc ré dài tiếng ngàn vô tận.

            Đêm tân hôn chỉ cùng một khoảnh khắc phù du, mà bức hoạ đường trần như trải dài vô tận. Ôi vạn xích xiềng giờ đâu còn nữa. Hỡi kẻ cao nhân nơi thiên thế ngoại, có phải chăng ta đã từng tiết lộ ra những điều như thế:


A! Bạn tình, người bạn tình sấm sét
Ta cùng người giáp mặt đã xa xưa
Từ độ ấy làn mưa về quyến rũ
Ta vui đùa theo thác lũ mùa mưa
Nước hoang sơ đã vô bờ bến nhuận
Nguồn u huyền ra tận nẻo biển khơi
Ta trẻ lắm theo lời người đã chuyện
Ta vui đùa từ mộng huyễn mù sương
Dù đã sẵn tình thương ta ở đó
Hương nực nồng ta có lộn màu hoa
Người hoá dạng vô ngôn người chẳng nói
Lặng lẽ nhìn ta ánh mắt sầu thương
Những đêm tối hai bờ ranh sắc hiện
Sáu con đường đưa dâng tận hành lang
Biết bao lần ác mộng chạm bàng hoàng
Nhưng say tít ta quen mùi hồng lộ
Ngây ngất lòng từng độ độ hoang liêu
Người chẳng dặn lắm điều ta chống giữ
Bởi vì đây chữ “hữu” tự mình sanh
Tiếng vô ngôn người chẳng hẹn say tình
Mà đau xót người lặng lòng hứng chịu
Người chẳng nói nhưng theo từng bộ điệu
Giúp ngầm ta chờ tận mặt trời hồng
Và hôm nay không giới vượt mùa đông
Từng cây cỏ lay cành hoa sắc hiện
Hương chợt loãng thâm cung cùng lộ hiện
Biết bao điều miệng tiếng chửa từng rao
A ngày mới! Xin chào tình nhân ạ
Bạn tình hồng vắng lặng thở xa xưa
Gặp giữa đàng và cuối độ mùa mưa
Khi cây lá rừng già không tiếng động
Khi muông thú giật mình trong giấc mộng
Vươn mình thành sư tử bặt cừu cheo
Nắng đã lên nắng đẹp rọi muôn bèo
Dòng sông chảy lượn mình ca tấu nhạc
Vườn hương sắc thượng cầm mừng nhau hát
Tiếng tiêu cầm khoan nhặt cả trời cao
Giờ linh thiêng nhan sắc lộng hoàng bào
Trời đất hợp giao tình về hôn phối
Người bạn cũ về từ cung nội
Cảm muôn vàn tương hội giữa đêm khuya
Khoá vừa tung rơi rụng cả theo chìa
Phòng vô động sương tan giờ hoa chúc
Ôi tình ta quả nhiên là đúng lúc
Tân giai nhân lộng lẫy vượt muôn lần
Mặt kỳ nhân kỳ nữ tựa phù vân
Và xanh thẳm như lần chưa được hiện
Chào đã đến như muôn vàn quang tuyến
Ôi người thương ta biết biện chi giờ
Gặp người rồi muôn kiếp hẹn đường tơ
Tình sâu thẳm không bờ, không giới hạn
Dòng thoả mãn tái hồi theo vết hoạn
Kéo theo đừng đấy bạn chính tự do
Thôi ước ao úp lật cả con đò
Ngày tái tạo không còn lo đến cận
Đường dẫn đến vốn đường từ những bận
Thích cho lòng hôn hận mãi không thôi
Giờ ngư ông, cá, nước lẫn con mồi
Hình kỷ niệm giòng trôi trên bước hoạ
Ta nhìn ngắm người nói rằng ta cảm tạ
Ôi nắng vàng cao cả mộng ngày phai
Hỡi tình ta lồng lộng mãi ngân dài
Nào thương quý bông hài xuân bất hủ
Một lần thôi, một lần là quá đủ
Hạt phong trần về tụ giữa vô biên.

                                                Thích Liên Phương





0 nhận xét:

Đăng nhận xét