[Untitled]
THƯỞNG XUÂN
Xuân ngàn ta đã bước qua
Ngàn xuân ta vẫn trổ hoa tặng người
Cõi xuân sắc là lời chúc tụng
Đời vô thường tiên tục huyễn si.
Tâm thường chứng nghiệm vô vi
Ý thường hiện hữu như khi đang là
Vượt “cảnh biết” cái TA lặng tắt
Dứt “trở thành” mày mặt như như
Còn đâu lời lẽ huyễn hư
Còn đâu dao động “tầm”, “tư” thuở nào
Hồn bất động giữa rào rạt sóng
Thức “vô biên” giữa mộng phân kỳ
Tình yêu rực sáng từ bi
“Thấy” và nhận biết là khi “đạt thành”
Chúc sắc trẻ giữa vành xuân động
Vui lên khi cõi mộng đi về
Đừng lòng hẹn nhớ đê mê
Sao trời trăng lặng chưa hề tái sinh
Xuân là giác ngộ chân tình
Thưởng xuân là chẳng ý, tình, tưởng, ta…
Người Mây Trăng
0 nhận xét:
Đăng nhận xét