[Untitled]
TA VẪN LÀ
CÁNH BƯỚM GIỮA TRĂNG SAO
Có cái hiểu: Không hiểu bằng lý trí
Có cái nghe: Không nghe được bằng tai
Có nhận biết: Không theo dòng phân biệt
Giác ngộ vì không có được thời gian
Không cố gắng, không tạo thành khái niệm
Không đổi thay vì thực tại “như là”
Ta hốt nhiên thành người xa lạ
Biết hay không ta chẳng hiểu TA là
Có ai biết con đường không lối dẫn
Có ai đi không “dẫm bước” đi về
Có ai đến mà không còn chỗ đến
Vào nhà rồi không cửa vách màn che
Ta đã chết qua muôn vàn cổ độ
Ta đã sanh qua hạt bụi phân kỳ
Ta buông bỏ những hình từ vô sắc niệm
Bước chân lên tuyệt đối cõi vô cùng
Từ thượng tầng vô biên vang dội mãi
Tiếng ồn ngàn vạn thuở cõi không lưu
Nay xuân về trong hoa tươi rực rỡ
Ta vẫn là cánh bướm giữa trăng sao.
Thích Liên Phương
0 nhận xét:
Đăng nhận xét